Một sớm Măng Đen

Một sớm Măng Đen


Bốn giờ sáng, trời mưa như trút nước. Từng hạt căng tròn, to mọng giã vào mái tôn đùng đùng như pháo nổ đêm 30.

Hai vợ chồng mắt mở thao láo, mưa ầm ĩ khiến cả hai chẳng tài nào ngủ được.

"Dm, mưa lằm mưa lốn." Sư Tử già cáu gắt, cả đêm cứ rỉ rả vào tai tôi từng lọn Dm, đôi khi tịnh tiến lên DKM một cách mạnh mẽ.

Cơ mà dạo này tiết trời đúng là lạ thật. Cứ âm âm u u, quái quái thế nào. Ban ngày mây đen dày đặc là thế, mà mưa rơi thỏ thẻ như gái xuân thì. Nửa đêm đang say giấc nồng lại làm mấy trận xối xả như thể đàn bà ra trận. Chả hiểu.

"Làm gì đó đi anh, mưa to chán quá." Sư Tử bắt đầu nỉ non.

"Làm gì... là làm gì?" Tôi chột dạ, cảm giác có mùi nguy hiểm. Cả đêm đéll ngủ được mệt bỏ mọe, giờ còn đòi… "làm gì".

"Mai… đi Măng Đen chơi đi."

"Đùuuu…!" Tôi như không tin vào tai mình. Sư Tử già hôm nay lại có ý tưởng táo bạo vL. Ai chứ mụ vợ tôi vốn lười chảy thây, quanh năm suốt tháng chỉ thích ru rú ở nhà. Mụ ta chủ động nhấc mông đi đâu đó là việc xưa nay hiếm.

Tôi ngớ ra trong thoáng chốc, rồi nhanh chóng định thần lại. Kiểu này thì mai thế đéll nào cũng bão mất thôi.

"Mưa này sao đi em?"
"Kệ." Sư Tử dứt khoát.
"Hay qua Tiên Sơn cho gần?"
"ĐÉLL"

Xong. Sư Tử nhà tôi được cái nhanh gọn và dứt khoát. Măng Đen thẳng tiến.

8h sáng. Đất trời một màu xám xịt. Tôi vừa chạy vừa nơm nớp các ông ạ. Quả mây đen ngòm kia mà phọt cho chút nước giống đêm qua thì có mà vỡ mồm.

Ơn giời. Nó vẫn lác đác vài giọt như mọi khi.

Nhấp nhổm gần 3 tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng đến nơi. Chạy có gần trăm cây mà mông đít quặn hết cả lên. Thốn úp thốn down. Nhớ ngày trước phượt mấy trăm cây chỉ như muỗi cắn. Giờ thì... già thật rồi.

Măng Đen vẫn thế, lành lạnh, yên tĩnh và trong lành. Khí hậu na ná như trời Đà Lạt vậy. Tiết trời thế này chỉ có kéo nhau vào Homestay đắp mền ngủ là phê nhất thôi các ông ạ.

Ông nào có điều kiện cứ dìu người yêu lên đây, đảm bảo rút ngắn tiến độ công trình. Tôi cam đoan cả ngày nó chỉ chực chờ đòi vào Homestay hoặc Hotel thôi, đéll cần phải bật content đau bụng hay buồn ẻ gì cả. Uy tín luôn.

Bên cạnh tính năng gây buồn ngủ cho các đôi uyên ương, Măng Đen còn có 1 đặc sản khác khiến tôi khá tò mò. Đó là cà phê.

Tôi bị nghiện cà phê, trung bình mỗi ngày phải làm 2 cử mới đủ liều. Mà kiểu trời lành lạnh thế này thì khả năng phải 3 cử ấy chứ. Lâu lâu mới có dịp lên đây, không làm cốc cà phê nó lại phí cả chặng đường.

Mà chắc món này để sau. Mụ Sư Tử già đi cả buổi có vẻ uể oải rồi. Không cho mụ ta nghỉ mệt thì người mệt nghỉ xác định là tôi.

"Homestay thôi em eiii, anh đau đít quá"
"Ứ ừ…….."
Bài trước
Bài tiếp

0 Comments: