Làm sao có thể chữa viêm mũi dị ứng bằng phương pháp quái gở thế này nhỉ? Đọc quả tiêu đề sặc mùi xạo ke kiểu này chắc nhiều ông lại nghĩ thằng này chém gió. Nhưng thật sự thì tôi... hoàn toàn xạo ke đấy. :D Đùa tí thôi. Giờ thì hãy để tôi phân tích cho các ông vì sao "Lấy Vợ" lại là phương pháp chữa viêm mũi dị ứng cực kì hiệu quả.
Không biết các ông thế nào chứ đối với riêng tôi thì viêm mũi dị ứng là căn bệnh cực kì thân thiết. Thậm chí còn thân hơn cả một người bạn thân bởi nó luôn bên tôi quanh năm suốt tháng, bất kể ngày đêm. Nếu vòng đời một người bình thường chỉ bao gồm những hoạt động chính: ăn, làm, ngủ, ị, ... thì vòng đời của tôi sẽ bổ sung thêm vài thứ khá hay ho nữa: ăn, sổ mũi, làm, nghẹt mũi, ngủ, viêm mũi, ị,... Đó, đại khái thế.
Ông nào hay đọc Blog Hưng Na Y thì biết rồi đấy. Tóm gọn lại là cái mũi của tôi không tốt, nó gây khổ sở cho tôi trong suốt những năm tháng dài đằng đẵng của cuộc đời. Chữa viêm mũi dị ứng trở thành một thứ gì đó rất xa xỉ mà tôi chả thể nào với tới được.
Binh pháp có câu: “Thêm một người bạn, bớt một kẻ thù”, nhưng tôi thấy "Bớt một người bạn, bớt một kẻ thù" mới đúng. Nhiều đêm trằn trọc vắt tay lên trán nằm suy nghĩ, trăm phương ngàn kế nghĩ cách tống tiễn thằng viêm mũi ml này đi mà không được. Đến là khổ với nó.
Thời gian dần trôi, tôi những tưởng mình sẽ sống trọn đời với đứa bạn chí cốt này, nhưng… KHÔNG. Tạo hóa mang đến cho tôi một điều diệu kỳ trong lúc tuyệt vọng nhất. Đó là sự xuất hiện của sư tử nhà tôi các ông ạ.
Em đến như một tia sáng xoá tan màn đêm u ám, như một viên kẹo Cool Air thơm mát thổi từ cánh mũi này qua cánh mũi kia, như một đường quyền đánh tan mọi vách ngăn khiến lỗ mũi tôi thông thoáng, hơi thở nhẹ nhàng bay bổng.
Em năm nay vừa tròn tuổi băm, xinh gái và… nóng tính. Tôi gặp em trong một đêm hè lãng mạn khi đang say sưa chén tạc chén thù cùng đám đồng bọn thân thiết. Thật tình cờ, em chính là bạn của đồng bọn của đồng bọn… Mà thôi chuyên này kể sau đi.
Như các ông đã biết, nhờ người bạn viêm mũi mà ngày xưa tôi lúc nào cũng thủ sẵn khăn giấy và thuốc tây trong người. Một lần tình cờ thấy bì thuốc to oạch trong balo của tôi, em bảo:
- Anh mua thuốc gì đấy?
- Thuốc sổ mũi, nghẹt mũi thôi em. Tôi chột dạ đáp.
- Thuốc của anh có chữa cả ho và đau đầu nữa đấy. Em nhấn mạnh.
- Ơ…!
Tôi ngớ người ra, ngay lập tức hoá thân thành người chơi hệ ngu. Còn em thì sẵn đà bồi luôn cho tôi một khoá cấp tốc về thuốc men học, kèm theo kỹ năng "đánh bao vây" của những tay dược sĩ "non trẻ". Đảm bảo phá đảo doanh số cho quầy thuốc.
Đúng là đi một ngày đàng, càng thấy mình ngu. Sau khi sắp xếp và phân tích các dữ liệu theo một trình tự logic, tôi bắt đầu hiểu ra vấn đề. Thế là bấy lâu nay mình toàn bị dắt mũi mà không biết.
Hồi giờ mua thuốc, nhiều chỗ để tiết kiệm chi phí nên thuê các bé sinh viên thực tập bán, thành thử ra nó bán khuyến mãi các loại bệnh luôn, bán bao vây như thế không trúng bệnh này cũng trúng bệnh khác, mà tính tiền đương nhiên cũng... trọn gói nốt.
Một điều nữa là bọn nó bán thuốc khá nặng đô, nhiều loại kháng sinh kết hợp. Kiểu như sợ người ta uống vào không hết bệnh sẽ không ghé mua nữa vậy. Cái này thì tôi có thể hiểu được. Nhưng như vậy hoá ra lại... ác quá. Ông nào sau này có mua thuốc thì rút kinh nghiệm nhé. Đừng vì chút nhan sắc mà đắt mấy cũng mua. Phát hiện chút dấm chua thì nhanh trí cua xe mà vọt gấp.
À quên giới thiệu, vợ tôi là dược sĩ chính hiệu nhé. Cho các ông khỏi thắc mắc. Em cũng bán thuốc và đứng quầy nhưng không bán kiểu... như kia đâu. Dược sĩ cũng có This có That nhé mấy ông.
Từ đấy, em không cho tôi uống thuốc tây nữa, đặc biệt là kháng sinh. Câu nói cửa miệng của em là: "Uống kháng sinh nhiều sau này già giảm sức đề kháng".
Tôi cũng thuộc dạng khá bướng và hay chày cối. Nhưng mỗi lần em phọt ra câu đấy không hiểu sao tôi lại sợ như thể ngày bé bị doạ không ăn cơm sẽ méc ông kẹ vậy.
Em tuy không cao nhưng võ công thì rất khó lường các ông ạ. Đặc biệt là ngón "mặt lạnh như tiền" đã đến trình độ lô hỏa thuần thanh, thu phóng tự nhiên như nước chảy mây trôi. Mỗi lần xuất chiêu là thiên hôn địa ám, phong vân biến sắc. Chiêu này khiến tôi nhiều lần khốn đốn trong những năm tháng về sau. Nhưng cũng nhờ thế mà thần công "Sợ vợ" của tôi cũng dần đại thành, chỉ chờ độ thiên kiếp là đạt viên mãn.
Dưới uy áp của em, tôi không thể nào kháng cự. Em bắt tôi rửa mũi mỗi ngày, nhấn mạnh là RỬA MŨI, không phải XỊT nhé. Tức là hành động bơm nước vào cho nó chảy thông từ bên này qua bên kia. Chứ không phải mấy chai dạng xịt từng bên cánh mũi như Xi Lô Ba Lan ngày xưa các ông hay dùng đâu.
Rửa mũi là việc mà ngày trước tôi rất không thích, một phần vì lười, hai là dùng cảm giác rất khó chịu. Tuy nhiên, sau 3 tháng, tôi đã hoàn toàn thay đổi quan điểm của mình. Mặc dù không thể nói là chữa khỏi hoàn toàn viêm mũi dị ứng, nhưng không còn tình trạng uống kháng sinh thay cơm như ngày xưa nữa.
Tôi chỉ dùng 2 loại dung dịch rửa mũi, một là nước muối sinh lý, loại này quầy thuốc nào cũng bán, dao động từ 13-15k/chai 500ml. Loại thứ hai là dung dịch vệ sinh mũi Rohto NoseWash của Công ty Rohto Mentholatum, loại này có hương bạc hà, giá dao động từ 65k-70k/chai tùy nơi.
Thời điểm ban đầu, các ông rửa mũi rất hay bị sặc, đừng lo, từ từ sẽ quen dần, đã thông kinh mạch mũi rồi thì cảm giác khi rửa rất thích, đặc biệt là khi dùng Rohto NoseWash, xịt vào thông lên mũi giống ăn kẹo Cool Air, vừa đã vừa thơm. Loại này giá hơi chát một tí nhưng đắt xắt ra miếng, các ông cứ yên tâm.
Một vấn đề lưu ý nữa, đây là phương pháp lâu dài, ông nào muốn có hiệu quả tức thời thì không nên áp dụng. Như tôi đã nói ở trên, hãy kiên nhẫn rửa mũi 2-3 lần/tuần, tầm 2-3 tháng các ông sẽ thấy hiệu quả.
Đã rất lâu rồi tôi không gặp người bạn thân của mình, tuy rất nhớ nó nhưng quả thật chúng ta không thuộc về nhau sẽ tốt hơn.
Mùa mưa đến rồi, thời tiết thế này dễ viêm mũi dị ứng lắm. Hãy như tôi. Rửa mũi thường xuyên đi các ông. Còn ông nào lười thì... lấy vợ đi, đảm bảo chữa viêm mũi dị ứng hiệu quả luôn, khả năng còn luyện thành thần công sợ vợ uy chấn thiên hạ nữa ấy chứ. :D
0 Comments: